Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Đề tặng những người bố.



Bây giờ là giữa trưa.Hôm nay không có nắng,trời hơi âm u nhưng có gió và dễ chịu.
Tôi chưa ăn trưa.Sáng nay ăn sáng muộn và ăn khá nhiều nên giờ vẫn chưa đói.
Đầu óc từ đêm qua vẫn rối tung vì quá nhiều việc phải nhớ và làm.
Nhưng trưa nay,thay vì đi ăn hoặc ngủ trưa,tôi lại nghĩ là mình nên dọn lại tủ sách.Dọn xong mới thấy không ngờ mình có cũng kha khá sách.
Ngoài những cuốn sách cũ mà lâu lắm rồi mới cầm vào,hoặc sự biến mất của 1 vài cuốn sách ko biết lí do vì sao,thì tôi tìm được 1 cuốn sách nhỏ.Bìa màu đen và cũ.
Tôi không nhớ mình đã mua nó lúc nào.Nhưng trang lót của cuốn sách,dưới 1 từ đơn giản,tôi đã ghi 1 dòng đơn giản. "Cha (sách đề) - xuống dòng - tặng bố (tôi ghi)"
Cuốn sách ấy rất đơn giản.Bìa màu đen,tên sách chỉ 1 chữ,mục lục chỉ gồm những dòng ngắn
- Lời ngỏ
- Cha chúng ta
- Con chúng ta
- Chúng ta
Cuốn sách không dày đặc chữ.Chỉ là những dòn in đơn giản,gồm cả tiếng Anh và tiếng Việt.Là những câu ngắn kiểu dạng quotes.
Tôi đã mua cuốn sách ấy tặng bố mình.
Một trong những món quà hiếm hoi và bé nhỏ tôi tặng bố.
Tôi sinh ra không phải là đứa trẻ được gia đình công nhận ngay.Ngày tôi sinh,bố đang ở nước Nga xa xôi,thắng thắn mà nói thì không thể che chở được cho mẹ và tôi.
Khi tôi còn nằm nôi,bố từ Nga về,mua rất nhiều quà cho tôi.Những món quà mà bây giờ,trong cái kho cũ kĩ,thi thoảng tôi và em trai mình vẫn lục ra chơi lại.
Bố là người rất chiều tôi.Tôi muốn gì,chỉ cần nói là bố sẽ mua ngay cho.Tôi cần gì,bố và mẹ đều đáp ứng (câu này là câu mẹ thường xuyên nói với tôi).
Bố mua cho tôi nhiều thứ,nhưng tặng quà cho tôi thì không nhiều.
Năm tôi học lớp 3,kinh tế gia đình không khá giả như những năm trước đó và những năm sau này .Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của mình,tôi đã khóc rất nhiều.Mẹ ra nói với tôi "nhà mình hết tiền rồi,không làm sinh nhật cho con được,con có buồn không?".Tôi cười mà ứa nước mắt "con không buồn đâu".Sinh nhật lần thứ 8 cả nhà nấu cháo chim câu chúc mừng sinh nhật tôi.Chim câu là do bố mang về,chim còn sống,chính tay bố làm thịt rồi nấu cháo tôi ăn.Tôi vừa ăn vừa khóc,vì thương mấy con chim,vì nghĩ mãi không biết sao bố kiếm được tiền mua chim câu nấu cháo cho mình.Cuối ngày sinh nhật lần thứ 8,tôi nhận được 1 gói quà bọc vụng về.Trong đó là chiếc cặp tóc tôi rất thích.Đấy là 1 trong số những thứ hiếm hoi tôi xin mà bố không mua cho tôi.Trước đó vài ngày,bố dẫn tôi đi chơi hội chợ,tôi nhìn thấy cái cặp tóc đó đã thích ngay,xin bố mua nhg bố nhất định không mua.Và vào ngày sinh nhật lần thứ 8,tôi đã nhận được nó,trong cái giấy gói xấu và vụng,chắc chắn là do chính bố gói.Tôi đã ôm món quà sinh nhật đó trên giường,khóc và ngủ thiếp đi trong nước mắt và hạnh phúc.
Cũng vào năm tôi học lớp 3 đó,bố đi Nauy.Tôi trong lúc giúp mẹ xếp đồ cho bố,đã lén bỏ vào vali bố 1 hộp dầu cao sao vàng,cùng dòng chữ ngoằn ngòe "bố dùng cái này để giữ ấm nhé".Tôi nghe mẹ nói Nauy rất lạnh...
Bố viết cho tôi duy nhất 1 tấm thiếp,gửi từ Nga,từ khi tôi còn chưa biết nói. "Con của bố ! Thế là 1 năm,đúng 1 năm.Một năm phải vật lộn,chèo chống mọi phương và bền bỉ...Chúng ta đã làm theo điều đã định.Mọi việc rồi sẽ tốt.Sau đó bố sẽ làm cho con hiểu hết.Bố rất hài lòng về con.
Đã một năm,thời gian bố con ta gần nhau không nhiều.Nhưng bố luôn thấy con ở bên cạnh.Cũng như bố đã từng thấy con từ khi chưa nhìn thấy con.Con hãy tin ở bố.
Thôi tạm thế đã
Bây giờ bố chúc con khỏe,ngoan,ăn nhiều ngủ kĩ,chịu chơi và đừng làm mẹ buồn,mệt.
Cầu trời phù hộ cho con
Bố muốn bế con,nằm bên con"
(tôi đã phải ngừng lại nhiều lần khi viết lại những dòng trên.bởi lần nào,đối diện với những câu chữ ấy,tôi cũng không giữ được nước mắt của mình,cứ khóc rưng rức như trẻ con mãi thôi)
Mỗi lần bố gặp chuyện,mẹ đều gọi cho tôi.Trước đó và có lẽ là cả sau này.Tôi thường thở dài "con có thể làm được gì đây ? bố mẹ còn ko cho con biết chuyện gì đang xảy ra".Mẹ thường cười "chỉ cần con giúp bố hiểu rằng con vẫn ở bên bố là đủ".
Mẹ nói,tôi chứ không phải là mẹ,là chỗ dựa tinh thần của bố.
Tôi luôn tin rằng có 1 sợi dây kì lạ nối giữa người con gái và người bố.
Đặc biệt khi người con gái ấy càng lớn càng giống bố.
Tôi đã từng nhìn thấy bố khóc.
Tôi đã từng nhiều lần khóc vì bố.Vì bố đánh,vì bố mắng,vì cảm động,và vì yêu bố,và vì hận bố.
Tôi đã từng nghi ngờ tình yêu bố dành cho mẹ.
Nhưng tôi không bao giờ nghi ngờ tình yêu bố dành cho tôi.
Tôi bây giờ đã có thể mặc váy ngắn ngồi một bên sau xe máy bố.Không còn ngồi khép gọn sau lưng bố nữa.
Tôi bây giờ đã có thể nói chuyện xã hội,công việc với bố.
Nhưng tôi ước,được trở lại làm cô bé con 2 tuổi năm xưa,ngày ngày được bố pha nước cam cho uống,xúc cơm cho ăn,và được bố cõng đi chơi.
*
Cuốn sách màu đen ấy tôi sẽ mang đi tặng lại.Một người bố khác.
Tôi chưa nói với người bố ấy rằng,tôi cũng đã khóc khi đọc những dòng anh viết cho con gái anh
Tôi chưa nói với người bố ấy rằng,rất nhiều người hỏi vì sao tôi yêu anh,tôi chỉ cười "vì một người bố yêu con gái mình đến vậy thì chắc chắn không thể là người xấu được"
Những người bố mang trên vai họ nhiều gánh nặng hơn cả những người mẹ.Và những gánh nặng ấy còn nặng hơn khi họ yêu con mình hơn tất thảy mọi thứ trên đời này.Bởi người mẹ yêu con phần nhiều bằng trái tim,còn người bố luôn yêu con bằng cái đầu.Người mẹ luôn nghĩ con mình là người giỏi nhất và nó sẽ kiếm được nhiều tiền để đạt được những điều tốt nhất,còn người bố sẽ nghĩ rằng phải kiếm được thật nhiều tiền để mang đến những gì tốt nhất cho con mình.
Tôi chưa nói với người bố ấy,khi đọc đến câu hỏi "nếu được làm thần tượng của mình trong 1 ngày,bạn sẽ làm gì?",tôi đã nghĩ mình nhất định sẽ muốn trở thành 1 người đàn ông.Để lí giải những thắc mắc muôn đời của người phụ nữ về người đàn ông.Và để được làm bố,được 1 ngày làm bố,để hiểu hơn những gánh nặng bố đã và đang mang trên vai,để hiểu tại sao bố lại thế này mà không thế kia...
*
Tôi vẫn hận và giận,nhưng sẽ không bao giờ ngừng yêu bố.
Bởi tôi tin,những người bố yêu con mình nhất định không bao giờ là người xấu được.
*
Vào ngày sinh nhật lần thứ 44 của bố,tôi gửi bố bài hát "Bố là tất cả" vào lúc 11h đêm (vì 12h đêm tổng đài ko cho phép gửi bài hát nữa,tránh gây ra sự phiền toái cho người nhận).Lúc đó tôi vẫn ở trên khu quân sự,ở chung phòng với hơn mười đứa cùng tuổi khác.Chúng nó cười tôi trẻ con,lớn tuổi rồi còn gửi tặng bố bài đấy,nhưng chúng nó bảo "chắc chắn bố mày sẽ rất vui".Tôi cười lớn "Tao cá với chúng mày là sáng mai bố tao sẽ gọi cho tao và hỏi sao đêm qua ngủ muộn thế".Sáng hôm sau bố tôi gọi và nói "Đêm qua làm gì mà thức đến tận 11h thế?".
*
Bố và con gái
"In love to our wives there is desire,to our sons there is ambition;but in that to our daughters there is something which there are no words to express" - (Joseph Addison)

(Hi vọng sau này bé Sa cũng sẽ hát với Anh rằng "bố ơi bố ơi bố là tất cả nhưng lúc bố mệt,bố là bố thôi.")

con ruồi :((

Mặt thì chảy máu.Chân thì bị muỗi đốt và tê cứng.Số mình đúng là số con ruồi mà :((
Con ruồi của công việc.
Con Cừu của bạn Sói.
Con Cừu và con ruồi đều yêu những điều nó thuộc về.
Hơ,mình lai tạp quá.
Ôi,nói nhảm :((
Định mai dậy sớm mang lap đi sửa mà quên béng mất là mai có việc cần đến lap cả ngày :((
Lap của mình cũng là số con ruồi nốt.
Thôi,những con ruồi hết năng lượng rồi.Những con ruồi đi ngủ đâyyyyyyy.........
Hai chấm sao : bacham.bacham :P
À còn cái này nữa : 13 dvds , 15 books , chỉ trong 1 tiếng đồng hồ.