Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

I really wish the sea and the wind could sweep me away from this world


Nếu giả vờ vui vẻ và hạnh phúc có thể khiến mọi người vui vẻ và thoải mái, tôi tự hỏi liệu mình có thể giả vờ đến bao giờ?

Chỉ cần thấy người cười vui, thực sự chỉ cần thấy người cười vui là mọi khổ đau sẽ tự khắc mỉm cười sao?


*Những ngày gần đây tôi bắt đầu nuôi giữ lại một tình cảm trong sáng. Gọi là "trong sáng" bởi không thể dùng từ nào khác. Nhung Răng nói rằng tình cảm đó ảo. Còn tôi thì chỉ thấy nó mong manh nhưng nó giữ tôi vững vàng. Đôi khi, đúng, chỉ đôi khi, anh ấy xuất hiện trong 1 tích tắc rồi biến mất, tim tôi loạn nhịp trong 1 tích tắc rồi trở lại bình thường. Chỉ như vậy thôi, mà tôi thấy mọi nỗi buồn đều nhẹ đi rất nhiều. :)

Ở lưng chừng của đời sống.